(Just for Tố Uyên)
Tôi vẫn biết cô không yêu tôi lắm
Vì trên đời còn lắm kẻ hơn tôi.
Hơn tiền tài, địa vị, hoa khôi ...
Hơn tất cả trời ơi hơn tất cả. !
Còn như tôi một tâm hồn lãng mạn
Có được đâu ấp ủ mái đầu xanh
Có được đâu cô đem lòng yêu mến.
Tôi vẫn biết cô mong muốn lắm
Mong tiền tài, địa vị, cao sang...
Mê như hoa, như sắt đá, tiếng đàn.
Để dìm chết con người trong sắc đẹp
Nhưng cô ơi cô chớ nên mù quáng
Hại người ta chứ hại nổi tôi sao ?!
Một con người đã từng trải mùi đời
Đã hiểu hết tấm lòng người phụ bạc.
Và cũng biết ... thế nào là tan nát...
Nên làm thơ để an ủi tôi thôi
Còn riêng cô ... sẽ chẳng bao giờ hiểu được tôi.
Mãi phải sống những ngày trong tăm tối.