Anh tặng em chiếc lá cuối mùa thu
Dẫu rằng hạ vừa qua màu phượng vỹ
Màu đỏ nhói lòng nhường cho sắc úa
Nụ hôn đầu thoáng chốc đã bay xa
Anh tặng em chiếc lá
Mùa thu qua đi rũ chết tự bao giờ
Hương hoa sứ còn vương sắc trắng
Nghẹn ngào một thuở đã vào mơ
Mùa thu nào em nghiêng nón bài thơ
Anh lóng ngóng đợi chờ ngoài cửa lớp
Trong đôi mắt em và anh là cả trời thu rực nắng
Thoáng lơ ngơ quặn nhớ những ngày qua
Anh tặng em chiếc lá bạc thời gian
Mùa thu chết tự khi nào em chẳng biết
Thạch thảo xưa không còn tím biếc
Trái tim đau mãi dội sóng ngậm ngùi.