Tuoi muc tim
Danh Mục Chính

  Trang chủ

  Nhạc online

  Trắc nghiệm tâm lý

  Kết bạn

  Thành viên

  Tìm kiếm

  Hướng dẫn sử dụng

  Liên hệ BQT

  Đặt làm trang chủ

MỞ RỘNG | THU GỌN

Công cụ nghe nhạc

Để nghe nhạc, computer của bạn cần có:


Thống Kê Nhanh
Nhạc phẩm: 1505
Số Ca Sĩ: 202
Thành viên: 2512
Thành viên mới:
chan anna
Đang online: 362
Khách: 362
Thành viên: 0

  Hoa học trò
  Echip (Tin học)
  Lớp ngoại ngữ
  Dân Trí
  Tin Vui Việt



Cha quyết định bán nhà khi tôi đỗ đại học

Tác giả: Vũ Văn Hải     Nguồn: vnexpress


Có lần, bị cô giáo đuổi về nhà vì không có tiền đóng học đúng hạn, con hậm hực lắm. Con không biết rằng ở mãi huyện đảo Vân Đồn kia, bố đang chống chọi tất cả cũng vì bọn con... Đến giờ, con mới hiểu vì sao ngày ấy mẹ thường khóc khi nghe trên đài tin gió mùa đông bắc về.

Với người học chưa hết cấp 1 như bố việc viết một bài văn tự luận khó chẳng khác gì đường lên trời. Tôi viết bài này với hy vọng thay bố tôi nói lên những hy sinh mà bố đã dành cho con cái, và cũng là tự viết cho chính mình bởi sự hy sinh ấy của bố là hành trang, là động lực để tôi có thể vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.

Ngày cưới mẹ, lẽ ra phải là ngày hạnh phúc nhất đời bố nhưng đó lại là ngày mà bố bắt đầu sống với những mâu thuẫn... Tất cả cũng vì hủ tục "môn đăng hậu đối" của làng quê nghèo. Nhà ngoại nghèo lắm, còn nhà nội lại là một gia đình "có máu mặt" trong làng. Mẹ về làm dâu nhà nội dưới con mắt dò xét, khinh miệt của mọi người...

Và cũng bắt đầu từ đấy, bố sống trong những mâu thuẫn, làm thế nào để cân bằng được tình cảm giữa hai bên, làm thế nào không nghiêng về bên vợ để không mang tiếng là đứa con bất hiếu và làm thế nào để che chắn cho mẹ trước những con mắt không mấy thiện cảm từ phía họ hàng bên nội...

Ngày các con ra đời, niềm vui chưa dứt thì đôi vai mẹ lại nặng thêm vì những gánh gạo, còn đôi chân cha lại mệt nhoài với chiếc xe thồ rau cũ kĩ trên con đường mưu sinh lo cho con cái.

Con còn nhớ ngày ấy, khi tiếng gà chưa kịp gáy, ông mặt trời chưa kịp thức dậy, với chiếc xe thồ chở đầy rau, bố lại một mình đạp hơn 20 cây số ra tận trung tâm thành phố để bán. Chiều về, vội dúi vào bàn tay nhỏ xíu của con khi thì củ khoai lang luộc, khi cái bắp ngô, lúc cái bánh rán, bố lại vội vàng vớ đôi quang gánh ra đồng cắt rau cho kịp chuyến hàng ngày mai.

Con vẫn còn nhớ đâu đây nơi đầu lưỡi vị ngọt của củ khoai lang luộc hay hương thơm của bánh rán mà đâu biết rằng để mua được những thứ quà ấy bố đã phải nhịn ăn bữa trưa. Cũng tại con tất cả, tại tính nhõng nhẽo của con lúc nào cũng khóc đòi quà mỗi khi bố đi chợ về...

Vị ngọt kia sao lúc này con cảm thấy đắng quá khi nhìn thấy mái tóc bố có qua nhiều sợi bạc. Phải chăng nó đã bạc nhanh so với tuổi của bố bởi những mệt nhọc trên con đường hằng ngày bố vẫn đạp để nuôi chúng con khôn lớn trưởng thành?

Rồi chị em chúng con phải đi học, nỗi lo cơm áo ngày nào của bố mẹ giờ lại thêm việc lo cho chị em chúng con nào là tiền bút, tiền sách, tiền vở, tiền học phí. Bao gánh nặng lại đè lên đôi vai gầy của bố...

Thế là sau những mùa vụ vất vả, bố lại khăn gói ra mãi Quảng Ninh để làm phụ vữa cho người ta, chắt chiu từng đồng tiền gửi về quê cho bọn con đóng học. Ngày ấy, trong lớp con là đứa đóng học muôn nhất. Có lần, bị cô đuổi về nhà vì không có tiền đóng học kịp hạn, con hậm hực lắm.

Con trách bố mẹ nhiều mà không biết rằng ở mãi huyện đảo Vân Đồn kia, mặc cho gió biển, mặc cho cái rét của gió mùa đông bắc, bố đang chống chọi tất cả cũng vì bọn con... Đến giờ, con mới hiểu vì sao ngày ấy mẹ thường khóc khi nghe trên đài tin gió mùa đông bắc về.

Ngày biết tin chị Mai vào đại học, con mừng lắm, chạy thẳng về nhà khoe với mọi người. Bố chỉ cười, một nụ cười "méo xệch". Vui thật đấy nhưng với người học chưa hết cấp 1 như bố làm sao giải được bài toán chỉ có vài xào ruộng mà có thể lo cho cuộc sống của một sinh viên trên thành phố, ấy là chưa kể chị thứ 2 cũng bước vào lớp 12, con thì lớp 10 và em út cũng đã học lớp 6...

Nhưng bố vẫn quyết tâm cho chúng con ăn học. Bố thường bảo rằng, dù khó khăn thế nào cũng phải cho chúng con ăn học đến nơi đến chốn, học luôn phần của bố mẹ, học để không phải sống cuộc sống nghèo khổ như bố mẹ.

Và cũng vì cái tư tưởng "thoát nghèo" ấy mà bố mẹ ngày càng vất vả vì chúng con. Gia đình mình tưởng chừng như không còn mái nhà để sinh sống khi nghe tin con đỗ vào đại học. Làm thế nào mà chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng có thể nuôi được 2 chị em con học đại học đây?

Gánh gạo của mẹ, xe rau của bố hằng ngày cũng chỉ đủ tiền cho 2 chị em sinh hoạt tối thiểu trên thành phố. Bố đi làm thêm những lúc nông nhàn cũng chẳng đủ để cho chị em đóng học phí hằng tháng. Và thế rồi bố quyết định sẽ bán nhà lấy tiền cho chị em con tiếp tục ăn học, tiếp tục viết lên ước mơ "thoát nghèo bằng con đường học vấn" của bố mẹ.

Nhưng điều kỳ diệu đã đến với gia đình mình. Ấy là một buổi chiều tháng 12/2003 con nhận được thông báo từ phòng đào tạo của trường đại học rằng đã được một suất du học vì đỗ thủ khoa.

Con lập tức gọi điện về quê thông báo với bố mẹ, nhưng mãi đến chiều bố mẹ mới được nghe trực tiếp con thông báo tin vui ấy bởi lúc trưa con gọi điện về nhà, bố mẹ vẫn còn vất vả thu gặt trên đồng. Bố chỉ nói với con một câu "Chúc mừng con". Còn con, trong suốt chặng đường hơn 100 cây số từ Hà Nội về Hải Phòng trên chuyến xe muộn cuối ngày, lòng tràn ngập niềm vui bởi "Bố ơi, mẹ ơi, gia đình mình sẽ không phải bán nhà nữa rồi"...

Bây giờ, chị thứ nhất đã tốt nghiệp đại học và đang học thạc sĩ, chị thứ 2 cũng có việc làm ổn định. Còn con đang du học ở xứ sở của Bạch dương và một năm nữa là tốt nghiệp, đứa em út cũng chuẩn bị bước vào đại học...

Vậy là niềm mong mỏi của bố, chúng con coi như đã thực hiện được một nửa. Lúc này đây, ở xứ người, con muốn gửi lời cảm ơn tới bố, bởi sự hy sinh của "Người" dành cho con cái là động lực để con "có thể" trong cuộc sống này.

Cảm ơn Người - bố của con.

  Đã đọc: 1098


10 chương mới hơn
 
10 chương cũ hơn

Hình thành viên


khangshinichi
Đăng nhập

Nhớ cookie?

Quên mật khẩu
Đăng ký thành viên

Album nhạc mới nhất

 
Yêu trong niềm đau



 
Nghị lực




Ước nguyện

  


Tư vấn tuổi mới lớn

Bài Mới Đăng
10 Loài Động Vật ...
6 Sự Vật Có Mối ...
Đằng sau nghị lực ...
Lúa mùa duyên thắm
Chuyện tình nàng ...
Tình thu
Tìm nhau
Tạ ơn đời
Nếu có yêu tôi
Kỷ niệm

Nghe nhiều tháng 05
Tâm hồn xao động
Con tim thổn thức
Ngày đó yêu em
Xa rồi người yêu
Bông mù u
Đằng sau nghị lực ...
Chờ phone của bạn
Liên khúc trái tim ...
Tình thu
Tình phiêu du

Đọc nhiều tháng 05
Những ngày tươi ...
Tây Ninh: Em bé mới ...
Lá tương tư
Cô bé không tay chân ...
Chia sẻ việc nhà ...
Áo dài Việt Nam
Từ chạy bàn trở ...
Quan tâm tới những ...
Bài thơ mực tím
Chú bé và con sò ...

Tìm kiếm nhanh
Theo tên bài hát
A B C D Đ E F G
H I J K L M N O
P Q R S T U Ư V
W X Y Z 0   9
Theo ca sĩ
A B C D Đ E F G
H I J K L M N O
P Q R S T U Ư V
W X Y Z 0   9

Tìm kiếm chi tiết
Tìm
Theo
Tìm chính xácGần chính xác

Dien dan thao luan
Tâm sự vui buồn

  Chàng trai nghèo khóc nức nở khi níu kéo tình yêu   Hồng Dương

Chàng trai nghèo khóc nức nở khi níu kéo tình yêu   Trong bức thư ngắn ngủi, Hồng Dương ...

 •  Cô gái bị lừa dối, vờ như không quen biết ngay trên sóng  Tuyên
 •  Em muốn được gặp anh lần cuối trước khi em đi xa  Thái
 •  Yêu thương, hạnh phúc ...  Bích Ngọc

Dien dan thao luan
Diễn đàn thảo luận

  Độc thân ?   Huyền

Độc thân ?   Tôi 28 tuổi, vừa chia tay bạn trai và bắt đầu cuộc sống độc thân. Ở tuổi này thật sự tôi đã không còn thời gian để tìm được hạnh phúc cho mình. Nghĩ đến cảnh bắt đầu tìm hiểu rồi yêu nhau, sau đó kết hôn tôi nghĩ cánh cửa ...

 •  Khi lớn rồi cứ ở nhà với mẹ có tốt không ?  Thương
 •  YDP  MINH THU
 •  tinh yeu  KMT
Trang chủ -|- Hướng Dẫn Sử Dụng -|- Tìm Kiếm